Lần này, hắn vừa ngồi xuống, lôi bình thuốc ra, đã có rất nhiều tu sĩ ùa tới, tranh giành kịch liệt để mua.
Năm mươi viên siêu cấp Tịch Cốc đan, chỉ trong thời gian cực ngắn đã bị vét sạch. Bạch Tiểu Thuần sửng sốt.
So với linh thực giá cắt cổ, giá Tịch Cốc đan thật sự là quá thấp, lại có hiệu quả cao, ai cũng phải động tâm, nhưng Bạch Tiểu Thuần đã nghĩ rồi, hắn sẽ không tăng giá, mọi người ở đây sống không dễ tí nào, mình làm thế này, tốc độ kiếm điểm cũng đã là nhanh lắm rồi.
Nhưng đến ngày thứ ba, Bạch Tiểu Thuần đi ngang qua một cửa tiệm, thấy bên trong cũng có bán siêu cấp Tịch Cốc đan, giá cả lại tới ba nghìn điểm cống hiến, hắn kinh ngạc.
Lại tới quảng trường. Lần này hắn còn chưa kịp ngồi xuống, đã có bảy tám tu sĩ ào tới, giành đòi mua hết số lượng bán của hôm nay.
Điều này làm cho Bạch Tiểu Thuần cảnh giác, hắn phát hiện những người này đều là tu sĩ trong các cửa hàng của đông thành, rõ ràng là mua của hắn về, rồi bán lại với giá cao.
Bạch Tiểu Thuần không hài lòng, nói ngay quy tắc mới, một người chỉ được mua một viên, mua hai viên, giá tăng gấp đôi, mua ba viên tăng gấp ba, cứ thế mà tính, thế nhưng chiêu vẫn không có hiệu quả, vì trong Không Thành… thứ không thiếu nhất, chính là tu sĩ…
Cuối cùng, bất đắc dĩ, Bạch Tiểu Thuần dứt khoát mặc kệ, thế là chỉ sau bảy ngày, Bạch Tiểu Thuần đã kiếm đủ mười vạn điểm cống hiến.
Cùng lúc, cũng trong bảy ngày này, siêu cấp Tịch Cốc đan đã gây nên một cơn sóng gió nho nhỏ trong Đông thành, không ít người đã nghe tới tên nó, nhất là các tổ chức ở trong thành.
Cả Không Thành, có rất nhiều tổ chức lớn nhỏ, đều do tu sĩ kéo bè kéo cánh hình thành, trong đó phạm vi lớn nhất, cũng là cường hãn nhất, là Thiên Không Hội, gần như lũng đoạn tới tám phần mười cửa hàng trong Thiên Không thành, nghe đồn sau lưng nó có Thiên Nhân gia tộc tọa trấn, coi nó như là tài sản riêng, không người dám gây.
Hiện giờ trong Đông thành, người phụ trách của Thiên Không hội không phải chỉ có một người, mà có tới ba người, ba người này đều là người cực nổi danh trong Không Thành, và đều là đệ tử áo cam. Ba người ngồi trong một mật thất, nghiêm trọng nhìn ba viên Siêu cấp Tịch Cốc đan trước mặt!
Mỗi người cầm lấy một viên quan sát cẩn thận, không ai nói lời nào, hình như đang chờ đợi gì đó, một lúc sau, có người tới, ba người mới ngẩng đầu lên nhìn.
Người tới là một lão giả râu tóc bạc trắng, cả người toàn mùi thuốc, ba tu sĩ áo cam đứng dậy, tôn kính chào.
Lão giả chào lại, không nói tiếng nào, đặt trước mặt ba người ba viên siêu cấp Tịch Cốc đan.
“Đan này ẩn chứa 123 loại dược lực khác nhau, hỗ trợ cho nhau, biến hóa rất nhiều, cả đời lão phu không gặp được mấy lần.”
“Trong đan dược chỉ có mười chín loại dược thảo, nhưng lại biến hóa ra được hơn một trăm dược lực, đây là một loại phương pháp luyện dược rất đặc biệt!”
“Người luyện ra được đan này về mặt dược đạo tổng thể có lẽ còn không bằng ta, nhưng về mặt tinh thông biến hóa và tương sinh tương khắc của thảo mộc thì còn giỏi hơn lão phu!” Lão giả nói, mấy hôm nay lão đều nghiên cứu viên thuốc này, đã bị nó làm cho tâm thần phải chấn động.
“Có thể suy diễn ra cách luyện chế, chúng ta tự luyện ra được không?” Một trong ba người áo cam hỏi.
“Xem ra ta nói các ngươi nghe chưa rõ, nói thế này nhé, từ trước tới nay, lão phu chưa bao nghe nói siêu cấp Tịch Cốc đan, sau khi nghiên cứu, cũng phát hiện ra đan phương chế tạo đan dược này không có cái nào lão phu biết cả, tuy có chút xíu khuyết điểm, nhưng ăn vào cũng không sao cả, quá lắm chỉ làm mất tí Nguyên Khí mà thôi, sẽ được bổ sung lại rất nhanh, có thể giúp một tu sĩ ít nhất nửa tháng đạt được sự cân bằng giữa bổ sung và tiêu hao nguyên khí, cho nên, cơ bản có thể xác định… Đây là đan phương tự nghĩ ra!”
“Đan phương tự nghĩ ra, mà ngươi bảo lão phu tìm ra cách luyện chế? Lão phu làm không được!”
“Nhưng mà ta có thể thử thay đổi một chút, có thể biến một viên ra thành mấy viên, có điều hiệu quả sẽ giảm xuống, tác dụng phụ cũng nặng hơn.” Lão giả nhìn ba người.
Ba người trầm mặc, đan dược này hiệu quả tốt như vậy, nếu cứ để tên kia phát triển, vậy lượng tiêu thụ linh thực trong Không Thành sẽ bị ảnh hưởng cực lớn, có thể gọi là mang tính hủy diệt.
Thiên Không Hội không muốn có sự thay đổi này.
Nếu không có được đan phương thì phải khống chế được tình hình, phải cản đường của loại đan dược này!
“Chúng ta không được phép giết người, quy tắc Tinh Không Đạo Cực Tông không cho phép, tổng bộ cũng không cho phép, nên việc này vậy xin nhờ Tôn đạo hữu, tìm tu sĩ bán đan, nếu lấy được đan phương là tốt nhất, nếu không lấy được… Hừ, thì hợp tác với hắn!” Hai người trong bọn nói với người thứ ba.
Bảy ngày này, Bạch Tiểu Thuần cực kỳ thoải mái, bữa nào cũng toàn ăn linh thực đắt tiền, thậm chí còn đi vào Pháp bảo các, mua một hơi mấy kiện Pháp bảo, và cả nội giáp.
Hay nhất là trong Không Thành còn có một cửa hàng chuyên bán hung thú tọa kỵ, tọa kị ở đây cũng chia làm nhiều loại, nhiều giá tiền, đắt tiền nhất tới mấy trăm vạn, con rẻ nhất, cũng hơn mười vạn.
Bạch Tiểu Thuần càng xem càng ưa thích, nhớ hôm đầu tiên tới nhìn thấy có tu sĩ cưỡi tọa kị, trông rất uy vũ bất phàm, thế là trong lòng như bị mèo cào, nhưng ví tiền rỗng tuếch, hắn nhịn rất lâu, rốt cuộc nhịn không được, bỏ mười vạn điểm, mua một con chiến thú tọa kị bình thường.
Dù chỉ là loại bình thường, nhưng đối với đa phần tu sĩ ở đây, cũng đã tuyệt đối là xa hoa, con thú này dài chừng mười trượng, thoạt nhìn như cá sấu, mi tâm có ba con mắt, toàn thân lân giáp, cực kỳ dữ tợn, tu vi tương đương trúc cơ sơ kỳ.
Ngồi lên lưng cá sấu, Bạch Tiểu Thuần diễu võ dương oai, nghe tiếng con thú thở ồ ồ, nghe tiếng chân nó đạp bình bịch xuống đường, nhìn những ánh mắt hâm mộ xung quanh, nghênh ngang trở về linh trạch.
“Mấy ngày nữa mình phải đổi chỗ ở khác, chỗ này đã không còn thích hợp với thân phận của ta, ta muốn ở động phủ, động phủ tốt nhất!” Bạch Tiểu Thuần đắc ý, bỗng thấy bên ngoài linh trạch nhà mình có một tu sĩ áo cam đang chắp tay sau lưng đứng đó.
Sau lưng người này còn có bảy tám người đệ tử áo đỏ, cả đám đều tinh thần sung mãn, tu vi cũng không phải là nội liễm, mà là khuếch tán cả ra, khiến cho xung quanh linh trạch đều bị uy áp.
Nhưng đệ tử áo cam này, cũng chỉ là Trúc Cơ Đại viên mãn mà thôi, uy áp của tu sĩ trúc cơ đối với Bạch Tiểu Thuần chẳng là cái gì cả, nên hắn chả thèm để ý.
Lúc hắn nhìn thấy họ, họ cũng nhìn thấy hắn, người đệ tử áo cam càng nhìn hắn, mặt càng nghiêm túc.
Trong thành, tuy ai cũng có thói quen áp chế tu vi, song nhiều người chỉ cần để ý kỹ, cũng vẫn cảm nhận được tu vi người đó là mạnh hay yếu, chỉ có người cùng cảnh giới trở lên mới không nhìn thấu được tu vi mà thôi.
Bạch Tiểu Thuần này, đệ tử áo cam kia nhìn không thấu… nhưng hắn không nghĩ Bạch Tiểu Thuần tu vi vượt qua Trúc Cơ, vì trong Không Thành, tu sĩ kết đan rất rất là hiếm.
Vì nếu là kim đan, thì đã sớm dùng tốc độ nhanh nhất đi kiếm điểm cống hiến, bay lên cầu vồng.
“Có chút khó giải quyết…” tu sĩ áo cam cau mày, gã cũng đã cho tìm hiểu lai lịch Bạch Tiểu Thuần nhưng không thu hoạch được gì, chỉ biết đối phương họ Bạch. Hắn nghĩ nghĩ, mặt chuyển sang tươi tỉnh, với loại tu sĩ này, không nói vòng quanh, mà đi thẳng vào trọng điểm là hay nhất, dù sao siêu cấp Tịch Cốc đan là việc lớn, nếu muốn hợp tác, cũng là có thể.
Gã bước tới, ôm quyền cúi đầu.
“Bạch huynh có phải? Tại hạ Chu Thao, một trong các đầu lĩnh đông thành của Thiên Không Hội, có việc liên quan tới siêu cấp Tịch Cốc đan, muốn bàn bạc với Bạch huynh, làm một cuộc hợp tác cả hai cùng có lợi!”
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Vĩnh Hằng - Quyển 4 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 07/10/2019 11:29 (GMT+7) |