Đến khi đưa Bạch Tiểu Thuần đến chỗ Truyền Tống Trận, cô gái này mới khẽ cười, hạ thấp người cúi đầu.
“Bạch huynh, lúc trước có chút thất lễ, tiểu muội Thanh Huyên.”
Ánh sáng Truyền Tống xuất hiện, chặn giữa hai người, giọng nói kia cũng bị vặn vẹo, đến khi Bạch Tiểu Thuần nghe được, hắn đã ngay sau đó nghe thấy tiếng người huyên áo ồn ào của Không thành.
Bạch Tiểu Thuần cảm thấy như mình vừa mơ, nhìn xuống cây cờ nhỏ bảy màu trong tay mà kích động.
“Thật sự đưa cho ta!” Bạch Tiểu Thuần vô cùng phấn khởi.
Hắn ngẩng đầu nhìn lên cầu vồng, thì thào.
“Là ai đang giúp ta, vì Không Vực chưởng tọa, cho đến khi ta rời đi, cũng không hề đòi lấy đan phương!!” Bạch Tiểu Thuần đi về thành bắc, chợt nghe đám người chung quanh đang bàn tán về Thanh Long hội.
“Nghe gì chưa, Trí Huyễn Đan độc địa kia mà nuốt vào, tâm thần sẽ bị tổn thương vĩnh viễn, rất là ác độc!!”
“Đâu chỉ gây tổn thương tinh thần, mà nếu dùng quá nhiều còn bị giảm tư chất, khiến người ta dễ bị điên cuồng, ta nghe nói có người dùng nó mà bị chết rồi đấy!”
“Thực quá đáng, Trí Huyễn Đan này còn làm người ta bị nghiện, nếu một thời gian mà không dùng, cũng bị điên, cái đan phương ác độcnày, chính là do Thanh Long hội làm ra!”
“Là do Thanh Long hội thủ lĩnh luyện chế ra, các ngươi còn nhớ siêu cấp Tịch Cốc đan đi, đó cũng là hắn luyện chế, hắn chính là một Độc Ma!!”
Bạch Tiểu Thuần nghe đến đó, trong lòng không vui, Trí Huyễn Đan của hắn tuy có khuyết điểm nhỏ, nhưng tuyệt đối không bao giờ gây tổn thương vĩnh viễn, mà còn mang lại điểm tốt.
Còn chuyện người vì dùng nó mà chết, đương nhiên chưa từng có.
Nhưng những kẻ này lại nói y như thật, lan truyền rộng rãi, nhất là khu thành Bắc còn nghe đượcnhiều hơn những khu vực khác.
Hầu như tất cả mọi người đều tức giận việc này, căm hận Thanh Long hội căm hận, oán hận Thanh Long thủ lĩnh, ầy, nếu bây giờ có ai nhận ra Bạch Tiểu Thuần, rống lên một tiếng, đoán chừng sẽ có cả một đám người nhào vô đánh hắn.
Bạch Tiểu Thuần để an toàn, cũng hô tao Thanh Long hội bậy bạ, rồi chạy nhanh về Thanh Long hội động phủ.
Vừa về đến, đám Hứa Bảo Tài đã chờ sẵn, lo tới muốn khóc.
“Thiếu tổ, Thiên Không Hội quá vô sỉ, chúng truyền tin khắp này, vu oan cho Thanh Long hội chúng ta, nhiều tu sĩ trong hội đã âm thầm bỏ đi.”
“Việc này ảnh hưởng quá lớn, căn bản khống chế không nổi…” Thần Toán Tử cười khổ, tuy họ có đề phòng, nhưng quy mô họ không bằng Thiên Không Hội, nhất là về mặt tung tin này, căn cơ của Thiên Không Hội rất sâu, quan hệ rất rộng.
Bạch Tiểu Thuần rất tức giận, Trí Huyễn Đan này cũng là do Thiên Không Hội bán ra trước tiên, là ăn cắp sương mù gây ảo giác của hắn, bây giờ lại đổ hết, chụp mũ lên đầu Bạch Tiểu Thuần, sự vu oan này làm hắn giận sôi, cộng với vụ siêu cấp Tịch Cốc đan, hắn không còn chịu nổi.
“Cửu Bàn, chúng ta liều mạng với Thiên Không Hội!” Trương Đại Bàn giận dữ.
“Thiếu tổ, xem ra chúng ta phải thật sự đấu với họ, nhưng có quy củ của tông môn, muốn làm cũng không dễ…”
“Biết sao giờ, hôm nay Trí Huyễn Đan bị cấm chỉ, khác gì đoạn đường sống của chúng ta, nhiều người như vậy làm sao bây giờ.”
Một đệ tử áo cam bỗng hỏi Bạch Tiểu Thuần.
“Thủ lĩnh, lên cầu vồng vừa rồi, không biết có thu hoạch gì không?”
“Có thu hoạch nhất định, nhưng Trí Huyễn Đan cũng không thể bán tiếp được.” Bạch Tiểu Thuần nén giận đáp.
Xung quanh im lặng.
Bạch Tiểu Thuần đảo mắt một vòng, không trả lời, quay người đivào trong tìm địa đồ Không thành.
Hai ngày sau, số lượng tu sĩ rời khỏi Thanh Long hội tăng mạnh, sau ba ngày, số lượng còn nhiều hơn.
Sau bảy ngày, gần chín thành tu sĩ đã rời đi. Những người này đều là tới khi hội lên đếnđỉnh phong, không hề có ý muốn trung thành hết mực.
Những thế lực, gia tộc nhỏ cũng nhanh chóng rời khỏi, chặt đứt liên hệ với Thanh Long hội.
Đủ loại tin đồn không ngừng xuất hiện, động phủ rộng lớn của Thanh Long hội giờ phút này gần như trống rỗng.
Sau chín ngày, cả Thanh Long hội chỉ còn lại không tới hai trăm người.
Đường đường một Thanh Long hội, ngắn ngủn chỉ trong chín ngày đã sụp xuống, việc này oanh động cả Không thành, càng khiến người ta thêm nể sợ sự cường hãn của Thiên Không Hội.
Hơn một trăm người trong số những người ở lại đều là đám nguyên lão cũ, số còn lại là tu sĩ đã nảy sinh tình cảm với hội, lần này, đám Hứa Bảo Tài không bỏ đi, Trần Mạn Dao cũng vậy.
Trong thời gian chín ngày đó, Bạch Tiểu Thuần không hề nghỉ ngơi, mà không ngừng xem địa đồ Không thành, hắn nhìn rất cẩn thận, hầu như mỗi khu vực, mỗi một con đường, hắn đều ngắm kỹ, không ngừng cân nhắc. Chiều ngày thứ chín, hắn ra khỏi phòng.
Trong mắt của hắn có chút tơ máu, nhưng khí sắc rất phấn khởi, khi hắn biết Thanh Long hội chỉ trong ngắn ngủn chín ngày đã sụp đổ, chỉ còn những người này ở lại, Bạch Tiểu Thuần sửng sốt, im lặng một lúc rồi cười.
“Chư vị đạo hữu, các ngươi dọn đồ, đi theo ta… Chúng ta, dọn nhà!” Bạch Tiểu Thuần hô.
“Bây giờ không còn Thanh Long hội nữa, nhưng ta đã nghĩ ra tên mới!” Bạch Tiểu Thuần đầy tự tin, đám Thần Toán Tử là đám chuẩn bị xong nhanh nhất, hơn một trăm người kéo nhau ra khỏi động p hủ!
Rời khỏi thành bắc, phóng tới thành tây.
Bạch Tiểu Thuần mặc kệ những kẻ tò mò, đi một lèo ra khỏi nội thành, đi tuốt muốt về hướng biên giới tây thành, tới một sa mạc rộng lớn!
Ai nhìn thấy sa mạc này cũng sững sờ, vì ở đây có một khu di tích, cũng là một trong những nơi tu sĩ Không thành phải thường xuyên tới vì nó có liên quan tới rất nhiều nhiệm vụ!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Vĩnh Hằng - Quyển 4 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 07/10/2019 11:29 (GMT+7) |