Giọng nói lạnh như băng, càng giống như gió rét thổi qua người, tộc trưởng Bạch gia, phụ thân Bạch Hạo quay người lại, sắc mặt lạnh lùng không mang theo tình cảm, toàn thân chỉ có khí tức băng hàn như khối băng, lúc nhìn Bạch Tiểu Thuần chẳng khác gì nhìn người xa lạ.
Một câu nói kia, Bạch Tiểu Thuần đã hiểu, trước kia Bạch Hạo chết là do nói ra tư chất luyện hỏa của mình, muốn đạt được phụ thân hắn tán thành, hiển nhiên… Hắn quá ngây thơ.
Tộc trưởng Bạch gia hoàn toàn không cho Bạch Hạo cơ hội, có lẽ… Tộc trưởng Bạch gia đều hiểu nhưng hắn vẫn bỏ qua.
– Việc này do bổn tọa hổ thẹn, càng xúc phạm gia pháp, dựa theo gia quy nên thu hồi tu vi của ngươi, phạt ngươi nhập hồn trì mười năm… Bổn tọa niệm tình ngươi có huyết mạch Bạch gia cho nên tha cho ngươi một lần, nếu như còn lần sau, như vậy ta sẽ tự tay thanh lý môn hộ.
Trong mắt tộc trưởng Bạch gia sinh ra một tia sát cơ, giọng nói như giá rét mùa đông, Bạch Tiểu Thuần cũng lạnh tim thay Bạch Hạo, bởi vì chẳng có thân tình gì đáng nói.
Mắt nhìn Bạch Tiểu Thuần, dường như tộc trưởng Bạch gia có phần không vừa ý bộ dạng im lặng của Bạch Tiểu Thuần, hắn cau mày, trong mắt xuất hiện một tia căm hận, hắn nâng tay phải lên chỉ vào giếng cạn.
– Năm đó mẫu thân ngươi chết tại nơi này, nàng sinh ra là tỳ nữ, chết cũng là tỳ hồn, nên thuận theo vận mệnh, mà ngươi thân là thứ tử, ta hy vọng ngươi cũng nên học thuận theo.
– Ngươi hiểu không?
Tộc trưởng Bạch gia chắp tay sau lưng, đạm mạc lên tiếng.
– Ta không hiểu!
Bạch Tiểu Thuần ngẩng đầu lên, sau khi tộc trưởng Bạch gia chỉ vào giếng cạn, trong lòng của hắn tức giận không cách nào áp chế nổi.
Nội tâm Bạch Tiểu Thuần đầy lửa giận thiêu đốt tâm thần, hắn đồng tình Bạch Hạo, càng đau lòng Bạch Hạo, cho dù hắn nói không hiểu nhưng hắn sao không hiểu!
Kết hợp với những tin tức hắn biết và tất cả chân tướng, vào lúc này Bạch Tiểu Thuần hiểu rõ ràng, có lẽ tộc trưởng Bạch gia từng không biết tư chất luyện hỏa của Bạch Hạo, sau khi Bạch Hạo giao phương pháp điều chế thập ngũ sắc hỏa, hắn không có khả năng không biết.
Hắn biết rõ tư chất luyện hỏa của Bạch Hạo, hắn càng biết rõ Bạch Tiểu Thuần không phải ăn gian, cái gì hắn cũng biết.
Thân là tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ, càng là tộc trưởng Bạch gia, trong Bạch gia có chuyện gì thoát khỏi mắt hắn, thậm chí Bạch Tiểu Thuần đã hiểu ra, cho dù Bạch Hạo bị đuổi giết, tộc trưởng Bạch gia cũng biết, hiển nhiên hắn không thèm quan tâm, không ra tay ngăn cản.
Tất cả những gì Bạch Hạo làm đều bị hắn gạt bỏm không nhìn, hắn đặt toàn bộ tâm tư của mình vào Bạch Tề, mục đích là muốn Bạch Tề có thể đi xa hơn, cho dù cái giả phải trả là Bạch Hạo tử vong cũng không tiếc, có thể nói rõ ràng, đối với tộc trưởng Bạch gia, Bạch Hạo chính là con sâu cái kiến, thậm chí còn không bằng con sâu cái kiến.
Về phần buổi nói chuyện hôm nay chính là muốn Bạch Hạo cúi đầu, không nên đi quấy rối vào lúc mấu chốt, thậm chí sát cơ trong mắt hắn đã làm Bạch Tiểu Thuần hiểu ra, phụ thân Bạch Hạo đã có tâm muốn giết hắn.
Hơn nữa hắn còn lựa chọn nói chuyện tại nơi này, mục đích đã rất rõ ràng, hắn muốn Bạch Tiểu Thuần phải thuận theo.
Thuận theo có thể sống, không thuận theo thì chết.
Dùng nơi mẫu thân Bạch Hạo tử vong làm nơi nói chuyện, tâm tư này rất ác độc, Bạch Tiểu Thuần đứng ở góc độ người ngoài nhìn vào cũng nhìn không được, hắn có thể không giận sao? Bạch Hạo chính là đệ tử của hắn, nhân hôm nay, quả ngày mai, Bạch Tiểu Thuần cảm giác được buồn bực và chua xót trong lòng Bạch Hạo, hắn càng kiên định với suy nghĩ nhận Bạch Hạo làm đệ tử.
Tính cách của Bạch Tiểu Thuần nhìn như sợ chết nhưng trong thực chất lại rất có nghĩa khí, lúc bằng hữu gặp nguy cơ sinh tử, cho dù hắn run rẩy sợ hãi, sợ tới mức rơi lệ cũng cắn răng rống giận xông lên cứu giúp, đồng dạng, một khi hắn xem Bạch Hạo thành đồ đệ chân chính, như vậy Bạch Hạo gặp ủy khuất chính là hắn bị xem thường.
Tính cách của hắn vô cùng mâu thuẫn, cho dù hắn sợ chết nhưng lại vô cùng dũng cảm.
Hiện tại đối mặt tộc trưởng Bạch gia lạnh lùng, vô tình đến cực điểm, lúc trước Bạch Tiểu Thuần có yêu cầu xa vời chính là muốn phụ thân Bạch Hạo tán thành, hiện tại cảm thấy… Rất không đáng!
– Ngươi nói cái gì?
Tộc trưởng Bạch gia tộc trường nghe xong, ánh mắt của hắn xuất hiện băng hàn trong nháy mắt, tu vi bộc phát ra ngoài hóa thành sát cơ, giống như mây đen áp đỉnh, phong bạo càn quét bốn phương.
– Dù gì cũng là cốt nhục của ngươi, hổ dữ không ăn thịt con, mà ngươi…
Bạch Tiểu Thuần nhìn chằm chằm tộc trưởng Bạch gia, hắn tức giận nói từng chữ.
– Làm càn!
Tộc trưởng Bạch gia tức giận quát một tiếng, tiếng quát giống như thiên lôi truyền khắp bốn phía, trong mắt hắn sinh ra sát cơ mạnh hơn, hắn đi từng bước về phía Bạch Tiểu Thuần, lúc hắn tới gần giống như phong bạo bộc phát.
Bạch Tiểu Thuần nhìn chằm chằm tộc trưởng Bạch gia, nếu như đối phương ra tay, cho dù ảnh hưởng tới mục đích đoạt Thiên Nhân Hồn, Bạch Tiểu Thuần cũng không muốn nén giận, hắn sẽ ra tay.
Vào lúc tình hình hết sức căng thẳng, đột nhiên tộc trưởng Bạch gia tới gần Bạch Tiểu Thuần dừng bước lại, hắn cau mày nhìn túi trữ vật, sau đó lấy một ngọc giản ra ngoài.
Sau khi thần thức đảo qua, tộc trưởng Bạch gia biến sắc, trong mắt sinh ra vui sướng, sau đó chán ghét nhìn chằm chằm vào Bạch Tiểu Thuần giống như nhìn người chết, hắn cũng không có thời gian chú ý quá nhiều, hắn quay người rời đi, trước khi đi còn lạnh lùng nói một câu.
– Đừng tự tìm chết.
Bạch Tiểu Thuần ngẩng đầu nhìn thân ảnh tộc trưởng Bạch gia rời đi, hắn lại nhìn chung quanh, trong mắt sinh ra thần thái phức tạp, đứng trong tiểu viện suốt nửa ngày liền than thở.
– Bạch Hạo ah Bạch Hạo, nếu ngươi có linh, ngươi cũng nhìn thấy cảnh này…
Bạch Tiểu Thuần bắt đầu thu nhặt y phục rách nát và đồ chơi tán loạn trong tiểu viện, cuối cùng nhìn vào giếng cạn.
Hắn cảm giác trong giếng cạn không còn hài cốt.
Qua một thời gian sau, Bạch Tiểu Thuần yên lặng rời khỏi khu tây đi vào khu bắc.
Lúc này trong lòng đất Bạch gia tồn tại một cung điện, trong cung điện dưới mặt đất này, tộc trưởng Bạch gia cung kính đứng ngoài cửa lớn chờ, hắn cúi người bái thật sâu, cũng không ngẩng lên, bắt đầu chờ đợi.
Sau một lúc lâu tại cửa lớn có giọng nói già nua mang theo uy áp dung nhập vào thiên địa vang lên, mỗi một chữ giống như thiên địa biến hóa.
– Chuyện ngươi nói lúc trước… Chuẩn!
– Đa tạ lão tổ!
Tộc trưởng Bạch gia vô cùng kích động, hắn cố áp chế tâm tình của mình, càng bái một cái thật sâu, hắn biết rõ lão tổ nói chuẩn không chỉ ý nghĩa mở tổ địa.
Lão tổ còn đồng ý ban Thiên Nhân Hồn cho Bạch Tề.
Mở tổ địa không thể chỉ cho phép một mình Bạch Tề ttến vào, mà là người Bạch gia thế hệ này có tu vi dưới Nguyên Anh tiến vào, dù sao Bạch gia lớn như vậy, thân là lão tổ cũng phải cân bằng với các chi thứ, bằng không khó nói phục mọi người.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Vĩnh Hằng - Quyển 7 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 20/10/2019 11:29 (GMT+7) |