Người Bạch gia bên ngoài tổ địa không hiểu hành vi của Bạch Tiểu Thuần, bọn họ áp đặt suy nghĩ của mình lên người khác, cho rằng mình là Bạch Hạo, sau khi giết Bạch Tề đã tương đương phản tộc, cho dù lấy được Thiên Nhân Hồn cũng không thể thừa nhận nổi lửa giận của người Bạch gia.
– Đây là ma chướng, chẳng những muốn mưu phản Bạch gia, càng muốn cướp Thiên Nhân Hồn của Bạch gia!
Những tộc lão dòng chính bên ngoài tổ địa tức giận, ánh mắt một ít tộc lão chi thứ hơi lập lòe.
– Ta thấy chưa hẳn, nói không chừng Bạch Hạo đánh chết Bạch Tề chỉ vì ân oán với nhau mà thôi, mà Thiên Nhân Hồn kia, ai đạt được chính là của ai…
– Đúng vậy, Bạch Hạo đi ra ngoài sẽ giao Thiên Nhân Hồn ra đổi lấy I Ngũ Hành Thiên Thú Hồn, đã nói rõ hắn không có tâm phản tộc.
Bởi vì hành động của Bạch Tiểu Thuần cho nên nhiều người sinh ra suy nghĩ khác nhau, Thái phu nhân rống to thê lương, ánh mắt oán độc.
– Hắn nhất định phải chết, giết Tề nhi của ta, hắn nhất định phải chết.
– Mặc kệ hắn nghĩ như thế nào, Bạch Hạo phải chết, giết người trong tổ địa, việc này chính là phản tộc!
Có không ít tộc nhân dòng chính không ngừng lên tiếng.
Lúc này chung quanh đã âm ĩ, cho dù tộc trưởng Bạch gia không ngừng oanh kích bia đá cũng quay người lại gào thét đám người đang giải vây cho Bạch Hạo.
Tiếng rống như sấm sét đè ép các âm thanh khác.
– Dùng thân phận tộc trưởng của lão phu thông báo thiên hạ, Bạch Hạo phản tộc, hắn phải hình thần câu diệt, thanh lý môn hộ, răn đe!
Hắn nói chuyện mang theo băng hàn, giống như nói ra từ khẽ răng truyền ra chung quanh, trực tiếp vận dụng thân phận tộc trưởng tuyên bố Bạch Hạo phản tộc.
Cùng lúc đó trong lòng đất Bạch gia, trong mật thất cung điện dưới lòng đất, lão tổ Bạch gia đang ngồi trong bảy ngọn nén ánh lửa màu xanh mở mắt ra, ánh mắt càng thâm thúy, hắn không quan tâm tới Bạch gia bên ngoài đang đại loạn.
Trong mắt của hắn chỉ có hình ảnh Bạch Tiểu Thuần trên cửa đá, thời gian dần qua, đôi mắt lờ mờ của hắn càng nhìn càng kích động.
– Hắn… Rất thích hợp trở thành thân thể chuyển thế của ta…
Thiên Nhân lão tổ Bạch gia kích động muốn đứng dậy nhưng chần chờ nhìn bảy ngọn nén chung quanh, hắn lại ngồi xuống.
Vào lúc này Bạch Tiểu Thuần mang Thiên Nhân Hồn đi, nội tâm của hắn vô cùng kích động, hắn ngẩng đầu nhìn bầu trời, Thông Thiên pháp nhãn trong mi tâm mở ra một khe nhỏ nhìn cửa ra vào tổ địa mở ra tới mức nào.
– Thời gian còn chừng nửa nén hương… Sẽ bị người ta mở ra.
Nội tâm Bạch Tiểu Thuần khẩn trương, hắn hít sâu một hơi, lúc này hắn vô cùng tỉnh táo vỗ túi trữ vật.
Túi trữ vật này thuộc về Bạch Tề, sau khi Bạch Tề chết nên lạc ấn trên đó biến mất, đã trở thành vô chủ, Bạch Tiểu Thuần dùng linh thức đảo qua, sau khi tìm tòi một phen, ánh mắt hắn tỏa sáng.
Hắn nhanh chóng cầm một cốt giản trong túi trữ vật ra ngoài, phía trên có ghi chép bút ký nguyên vẹn của… Bạch Hạo.
– Cách điều chế thập ngũ sắc hỏa… Còn có cảm ngộ do Bạch Hạo thôi diễn…
Sắc mặt Bạch Tiểu Thuần vui mừng, hắn hít thở dồn dập, vật này có giá trị to lớn với hắn không kém gì Thiên Nhân Hồn mảy may, điều chế thập ngũ sắc hỏa chỉ là phụ, trọng yếu nhất chính là cảm ngộ thôi diễn của Bạch Hạo, trong đó có quá nhiều cảm ngộ luyện hỏa và luyện hồn.
Đối với Bạch Tiểu Thuần mà nói, những thôi diễn này sẽ tăng tạo nghệ luyện hỏa của hắn lên cao, tác dụng chẳng kém gì tấm bia dược điển trong khu vực Thông Thiên Hà.
Thu hồi cốt giản, Bạch Tiểu Thuần trầm tĩnh lại, ánh mắt của hắn quyết đoán, đến tận đây, mục đích chủ yếu khi hắn đến Bạch gia đã hoàn thành, những thứ khác không phải hắn hiện tại có thể làm được.
– Hôm nay trọng yếu nhất là phải rời đi an toàn…
Bạch Tiểu cực kỳ quan tâm tới cái mạng nhỏ của mình.
Lúc này hắn có thể thi triển Bất Tử Cấm rời khỏi trận pháp, rời khỏi tổ địa, thậm chí na di ra khỏi đại trận Bạch gia, hắn cảm thấy làm vậy không an toàn, cho dù hắn rời khỏi Bạch gia, hắn cảm thấy mở Sát Hồn Đinh rung chuyển đại trận Bạch gia vẫn ổn thỏa hơn.
– Mạng nhỏ chỉ có một lần, cho dù là sơ suất hay do bản thân tự mãn đều tạo thành tai nạn không thể hình dung nổi…
Bạch Tiểu Thuần nghĩ tới đây liền đổ mồ hôi lạnh, trong nháy mắt hắn cắn răng một cái.
– Vì mạng nhỏ của mình, chuẩn bị nhiều hơn nữa cũng đáng giá, sau khi ta rời khỏi nơi này, nếu có biện pháp nào gây đại loạn cho Bạch gia, cũng dây dưa với Thiên Nhân lão tổ của Bạch gia, như vậy ta mới an toàn…
Bạch Tiểu Thuần nghĩ tới đây, ánh mắt tỏa sáng.
– Có… Trước kia ta có thể làm thiên hỏa hàng lâm Bạch gia, như vậy nhất định sẽ làm Bạch gia rối loạn phạm vi lớn, làm Thiên Nhân lão tổ phải dập thiên hỏa!
Bạch Tiểu Thuần nháy mắt mấy cái, đôi mắt không ngừng chuyển động, nội tâm sục sôi, bỗng nhiên hắn ý thức được trước khi mình rời đi nên làm người Bạch gia thiệt hại lớn một chút.
Loại cảm giác ít xuất hiện nhưng làm náo động đã làm trái tim Bạch Tiểu Thuần đập thình thịch.
– Như vậy sau khi ta rời đi, đám người đối địch với Bạch gia sẽ càng hứng thú với ta nhiều hơn…
Bạch Tiểu Thuần cười lạnh, bỗng nhiên hắn bay lên giữa không trung.
Khi hắn bay lên cao, đám người Bạch gia trên ngọn núi run như cầy sấy, không chỉ bọn họ nhìn chằm chằm, đám người bên ngoài tổ địa cũng chú ý.
Vào thời khắc vạn chúng chú mục, cảm xúc Bạch Tiểu Thuần dâng trào, hắn cảm giác nguyện vọng của mình trong Nghịch Hà Tông đã thực hiện trong Man Hoang.
Hắn mang theo đắc ý, mang theo phấn chấn, Bạch Tiểu Thuần lại vung tay vỗ vào hồn tháp, lúc này có vô số oan hồn xuất hiện.
Vào lúc người Bạch gia tộc sửng sốt, Bạch Tiểu Thuần nâng tay phải bóp một đám oan hồn trong tay.
Một trảo này hóa lòng bàn tay phải thành lỗ đen, trong lúc bóp oan hồn và niết một cái… Khi hắn mở bàn tay ra, trong bàn tay xuất hiện nhất sắc hỏa!
Cảnh tượng này làm người Bạch gia ngạc nhiên, người bên ngoài càng không hiểu hắn làm thế để làm gì.
– Hắn luyện hỏa!
– Thành thạp như thế, tuy chỉ là nhất sắc hỏa nhưng chỉ cần vung một trảo là hoàn thành.
Ánh mắt đám tộc lão co rút lại, đại tộc lão công đường rung động tâm thần, hắn từ một trảo của Bạch Tiểu Thuần nhìn ra rất nhiều chuyện.
Bạch Tiểu Thuần luyện hỏa chưa chấm dứt, chuyện kinh thế hãi tục diễn ra nhiều lắm, hắn cầm nhất sắc hỏa trong tay thôn phệ oan hồn, hắn lại bóp một cái.
Nhị sắc hỏa1.
Tam sắc hỏa!
Ngũ sắc hỏa!
Thất sắc hỏa!
Chỉ qua mấy hô hấp Bạch Tiểu Thuần đã luyện thành thất sắc hỏa, động tác thành thạo tới tận cùng, giống như hắn đang dạo chơi mà thôi, lúc này mọi người sửng sốt.
– Luyện Hồn Sư tam phẩm!!
– Trời ạ, ta không ngạc nhiên khi hắn là Luyện Hồn Sư tam phẩm, nhưng mà… Tốc độ luyện hỏa và xác xuất thành công của hắn quá cao.
– Ta không nhìn lầm chứ, đều là một lần duy nhất… Không ngờ hắn luyện một lần đã đạt tới thất sắc hỏa.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Vĩnh Hằng - Quyển 7 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 20/10/2019 11:29 (GMT+7) |