Tấm lưới vừa thu lại liền nổ tung, bản thân Bạch Tiểu Thuần không thể né tránh, trực tiếp đụng lên phía trên, bởi vì tu vi trong người bị hút quá nhiêu, hắn lại không thể phá hủy phong ấn ngay lập tức, cho nên hắn bị tấm lưới này quấn chặt.
Cho dù như thế sắc mặt Công Tôn Dịch cũng thay đổi liên tục, nội tâm rất giật mình, hắn đang muốn gia cố phong ấn, thân ảnh Bạch Tiểu Thuần như bị ngăn cản, phía sau hắn xuất hiện mười thân ảnh, thậm chí phía sau mười thân ảnh còn có rất nhiêu thiên kiêu đang tới gần.
Không chút do dự, những người này liên tục ra tay, từng thần thông pháp thuật đòn sát thủ bay thẳng về phía Bạch Tiểu Thuần, sắc mặt Chu Hoành âm trầm, hắn đánh ra một đạo kiếm quang đáng sợ chém tới.
Còn có Tiểu Lang Thần, người này gào rú và thân thể biến hóa, hắn hóa thành nửa sói nửa người, bộc phát tốc độ cực nhanh bay thẳng về phía Bạch Tiểu Thuần.
Lý Thiên Thắng, người này âm độc, lúc mọi người ra tay, hắn cười lạnh sau đó nâng tay phải điểm xuống một chỉ, lúc này khói độc năm màu bay tới, hắn còn cười khặc khặc thuấn di biến mất tại chỗ.
Những người này đều là tu sĩ Nguyên Anh, trong đó mặc dù không ít đều là Nguyên Anh sơ kỳ, cũng có rất nhiều Nguyên Anh trung kỳ, đám người Tiểu Lang Thần Lý Thiên Thắng đêu là Nguyên Anh hậu kỳ, về phần Chu Hoành, hắn là Nguyên Anh Đại viên mãn, bọn họ là thiên kiêu cực mạnh, công pháp cưòng đại, liên thủ một kích, cho dù là Thiên Nhân cũng phải động dung.
Đối mặt với nguy cơ sinh tử đáng sợ, tâm thần Bạch Tiểu Thuần rung động mạnh, tuy lúc trước hắn có chuẩn bị nhưng biết tình thế không thể nghịch chuyển, hắn đã tức giận thật sự.
– Khinh người quá đáng!
Nội tâm Bạch Tiểu Thuần bi phẫn, hắn ngửa mặt lên trời gào to, trực tiếp cầm Vĩnh Dạ Tán ngăn cản, tiếng nổ mạnh kinh thiên động địa sinh ra, phía sau hắn có tiếng quát lớn vang lên, thân ảnh Hứa San bay tới gần Bạch Tiểu Thuần, nàng nâng tay phải đánh ra một quyền.
– Trở về cho ta!
Hứa San quát lớn như kim loại va vào nhau, ra tay có thể rung chuyển thiên địa, lực lượng thân thể trong một quyền này cực mạnh, Bạch Tiểu Thuần đang toàn lực ngăn cản phong ấn, nội tâm gấp gáp cho nên hắn tức giận, đưa lưng về phía Vĩnh Dạ Tán sau đó đánh ra một quyền.
Hai người ra tay cách tấm lưới phong ấn, nắm đấm va chạm vào nhau, cùng lúc đó rất nhiều pháp thuật tâần thông đánh vào Vĩnh Dạ Tán.
Tiếng nổ mạnh rung trời vang lên, hào quang chói mắt làm hư vô sụp xuống, Hứa San rút lui, ngay cả Công Tôn Dịch cũng biến sắc, hắn lập tức tránh đi, khí thế đám người ra tay quá mạnh.
Khóe miệng Bạch Tiểu Thuần chảy máu tươi, hắn cầm Vĩnh Dạ Tán ngăn cản vô số pháp thuật thần thông sau lưng, sau đó bị đánh bay ra rất xa, hắn bay vào trong sương mù màu đen.
Hình ảnh này làm đám người rung động, mọi người không ngờ Bạch Hạo lại khó chơi như thế, nhiều người cùng ra tay chỉ có thể đánh hắn bị thương mà không thể giết hắn.
Đúng lúc này Diêu Lâm nhi mở to mắt, nàng rung động không nhỏ, đôi môi khẽ nhúc nhích và sinh ra một gợn sóng, gợn sóng khuếch tán làm tâm thần người ta bị rung động, trực tiếp quấn quanh bên người Bạch Tiểu Thuần.
Nghe được bên tai có âm thanh hấp dẫn tâm thần, nó đang kêu gọi hắn, tâm thần Bạch Tiểu Thuần hưng phấn, thương thế trong người lại bộc phát toàn diện một cách quỷ dị, căn bản không thể áp chế nổi, hắn phun máu tươi, thân thể lảo đảo lui vài bước.
Cùng lúc đó đôi mắt Chu Hoành bộc phát hàn quang sáng ngời, hắn nâng tay phải lên, tay phai bắn ra một đạo hắc quang, hắc quang vừa xuất hiện mang theo Thiên Nhân chi ý, mọi người vô cùng kinh hãi khi thấy Chu Hoành ra tay với Bạch Tiểu Thuần.
Hắc quang bay đi với tốc độ cực nhanh, dường như nó có thể xuyên thấu hư vô, trực tiếp xuất hiện trước mặt Bạch Tiểu Thuần, còn chưa chờ hắn tới gần, đột nhiên trong người Bạch Tiểu Thuần có hắc quang bạo phát ra ngoài.
Chính là Quy Văn Oa, tiếng nổ vang lên, hắc quang sụp đổ, Quy Văn Oa lại dung nhập vào trong cơ thể Bạch Tiểu Thuần, Bạch Tiểu Thuần mượn lực rút lui, hắn không chút do dự nuốt một viên Phá Thiên Tạo Hóa Đan, tốc độ không giảm mà còn nhanh hơn, hắn lập tức tiến vào trong sương mù.
– Không thể để hắn bỏ chạy!
– Bạch Hạo không chết, cấm chế không tan!!
Mọi người vội vàng, đám người Công Tôn Dịch, Chu Hoành, Hứa San lập tức đuổi theo, Tiểu Lang Thần cắn răng đi theo.
Lúc này mọi người truy sát tiến vào trong sương mù, Nhị hoàng tử cười lạnh nhìn tất cả, không truy kích và Trần Mạn Dao không truy kích, nàng hít thở dồn dập nhìn thân ảnh Bạch Tiểu Thuần biến mất trong sương mù, trong mắt xuất hiện hào quang kỳ lạ, trước kia nàng không chú ý, lúc này nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần ra tay, nàng ẩn ẩn cảm thấy hình bóng quen thuộc trên người đối phương.
Tốc độ Bạch Tiểu Thuần cực nhanh, hắn bay nhanh trong sương mù, trong người hắn nóng rực, thương thế trên người hắn khôi phục trong mấy hô hấp, nội tâm Bạch Tiểu Thuần được an ủi.
Tu vi vẫn bị hút đi, lại nghĩ tới chính mình bị Cự Quỷ Vương gạt, Bạch Tiểu Thuần lại phiền muộn, càng nghĩ càng tức giận, càng tức giận càng ủy khuất nhưng không dám dừng lại, hắn bay đi cực nhanh.
Tốc độ của hắn quá nhanh, đám người phía sau phải mất thời gian không ngắn mới đuổi kịp, khoảng cách kéo dãn ra, hơn nữa thế giới trong Luyện Hồn Hồ có sương mù nồng đậm, bên trong còn có lệ quỷ, mọi người tiến vào, những lệ quỷ kia lập tức bay tới gần bọn họ, những lệ quỷ này gào rú, chúng trùng kích cực nhanh, trong khoảng thời gian ngắn, mọi người lập tức rối loạn, từng tiếng kinh hô vang lên.
Hết lần này tới lần khác không có lệ quỷ nào ngăn cản Bạch Tiểu Thuần, làm như không nhìn thấy hắn, tùy ý hắn bỏ chạy trong sương mù, việc này làm đám người đuổi giết không thể đuổi kịp Bạch Tiểu Thuần.
– Hừ, lão tử có mặt nạ, các ngươi đừng mơ đuổi kịp ta!
Bạch Tiểu Thuần hừ lạnh, tốc độ nhanh hơn, qua mấy canh giờ, phía sau hắn an tĩnh, không còn người nào đuổi theo, Bạch Tiểu Thuần đáp xuống mặt đất một sơn mạch, hắn ngồi tại chỗ sau đó nuốt thêm một viên Phá Thiên Tạo Hóa Đan, cảm nhận tu vi trong người bị hút đi rốt cục giảm bớt, sau đó dần dần dừng lại, không hề hấp thu tu vi của mình, Bạch Tiểu Thuần lại nuốt một viên Phá Thiên Tạo Hóa Đan mới khôi phục đến đỉnh phong, hắn nhìn chung quanh, nhớ lại chuyện vừa rồi liền tức giận.
– Nhiều người truy sát ta như vậy, lúc trước chúng ta không có thù, các ngươi khinh người quá đáng, quá phận, có bản lĩnh đơn đả độc đấu với ta!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Vĩnh Hằng - Quyển 8 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 27/10/2019 11:29 (GMT+7) |