– Đây là lần cuối cùng ta giúp hắn!
Nói xong Hồng Trần Nữ mang theo tức giận rời khỏi đại trướng, triệu tập hồn tu quân đoàn Cự Quỷ, nàng mang theo mười người bay thẳng về hướng thành Khôi Hoàng, tới khu tám mươi chín!
Cùng một thời gian, tất cả cường giả quyền quý trong thành Khôi Hoàng đều nhao nhao nhận được truyền âm của thiên kiêu nhà mình, cả đám đều biến sắc.
– Thật to gan!
Nhất là nghe nói có người chết, phàm là gia tộc có người tham gia trận chiến này đều lập tức phái người ra mặt, thậm chí có một ít người tự mình đi qua.
Lúc Hồng Trần Nữ và những cường giả quyền quý xuất động, Bạch Tiểu Thuần đỏ mắt hóa thành hào quang lao thẳng về phía Chu Hoành đang muốn thoát khỏi vòng vây.
Chu Hoành biến sắc, hắn biết Bạch Tiểu Thuần lợi hại, không tới mức bất đắc dĩ, hắn không muốn đối kháng chính diện với đối phương, hắn lui lại thật nhanh và quát lớn.
– Bạch Hạo này đã giết người, hôm nay hẳn phải chết, chúng ta cần làm chính là ngăn cản hắn rời khỏi đây, mọi người cùng nhau xuất thủ ngăn cản hắn.
Đám người chung quanh đều nhìn ra vấn đề, nhất là những hồn tu tham gia chuyện Luyện Hồn Hồ đều biết đây chính là cơ hội tốt, giờ phút này nhao nhao xuất thủ, trong lúc nhất thời pháp thuật mạnh hơn trước quá nhiều, hóa thành tầng tầng sóng lớn bay thẳng vào người Bạch Tiểu Thuần.
Thân thể Bạch Tiểu Thuần lao nhanh, hắn sử dụng Vĩnh Dạ Tán ngăn cản, chẳng những tốc độ không giảm, ngược lại càng lúc càng nhanh, lúc hắn tiến tới, tay phải vỗ túi trữ vật, hắn cầm trường thương màu đen luyện linh mười sáu lần ra ngoài, hắn nắm thương trong tay và dựa vào Vĩnh Dạ Tán tiến lên, Bạch Tiểu Thuần hét lớn sau đó đâm một thương về phía trước.
Một vòng xoáy khổng lồ xuất hiện khi Bạch Tiểu Thuần đâm tới, tiếng nổ vang vọng bốn phương, Chu Hoành hít khí lạnh, hắn lui ra sau lần nữa, cùng lúc đó có một thanh niên xuất hiện bên cạnh Chu Hoành, từ đầu đến cuối hắn chỉ đi theo, sắc mặt thanh niên âm trầm, trong mắt hắn giống như đã tính trước, mắt thấy Bạch Tiểu Thuần giết tới liền cầm một cái la bàn phong cách cổ xưa ra ngoài.
– Các vị đạo hữu, dựa theo la bàn của ta chỉ dẫn quy vị.
Thanh niên nói ra, la bàn trong tay hắn bắn ra hào quang cực mạnh, bắn khắp bốn phía quanh Bạch Tiểu Thuần, một hình chiếu giáng lâm.
Trong hình chiếu có hơn trăm điểm sáng vờn quanh thân thể Bạch Tiểu Thuần, thậm chí hắn bay tới thì nó cũng bay theo, ánh mắt các hồn tu chung quanh tỏa sáng, lập tức lựa chọn tới gần điểm sáng và quy vị.
Sau khi tên hồn tu đầu tiên quy vị, trên người của hắn xuất hiện một cái quang giáp, càng có từng tia sương mù trống rỗng tại xuất hiện chung quanh Bạch Tiểu Thuần, sắc mặt Bạch Tiểu Thuần biến hóa, hắn cảm giác có nguy hiểm đang giáng lâm.
Càng lúc có nhiều người quy vị, trên thân mỗi người quy vị đều có quang giáp, những quang giáp này liên kết với nhau, sương mù chung quanh Bạch Tiểu Thuần càng lúc càng nhiều.
Uy áp kinh khủng bộc phát, Bạch Tiểu Thuần bị ngăn cản bên trong trận pháp.
Thậm chí Chu Hoành cũng tự mình tham gia vào, dựa vào lực lượng trận pháp đạt được lực lượng mạnh hơn, không phải tất cả mọi người đều tới, đều tiếp tục lựa chọn đối địch với Bạch Tiểu Thuần, nhất là đám người đợt thứ hai như Triệu Đông Sơn đã bị chiến lực của Bạch Tiểu Thuần chấn nhiếp, dù nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần bị trận pháp vây quanh cũng do dự, bọn họ không tới gần mà lựa chọn lui ra sau.
– Một đám vô dụng!
Chu Hoành nhìn thấy biểu hiện của đám người Triệu Đông Sơn như thế thì hừ lạnh một tiếng, cũng không quan tâm tới, đám người chung quanh tụ tập lại một chỗ và vờn quanh trận pháp, trập pháp tạo thành một khối thống nhất, mỗi một lần thi triển pháp thuật thần thông là hợp sức của mọi người, uy lực kinh thiên động địa.
Sắc mặt Bạch Tiểu Thuần khó coi, hắn không ngừng di động chung quanh trận pháp, quanh người hắn xuất hiện sương mù có tác dụng như nghịch chuyển càn khôn, hắn không tìm ra phương hướng hay cảm giác được gì.
Việc này còn chưa tính, uy áp tới từ bốn phương tám hướng càng ngày càng mạnh, cùng lúc đó còn có đao quang kiếm quảnh tới gần, những kiếm quang này làm Bạch Tiểu Thuần cau mày, bất kỳ một đạo kiếm quang nào cugnx có uy lực không nhỏ, thậm chí hắn xuất Vĩnh Dạ Tán ra ngăn cản thì thân thể cũng bị đánh lùi lại, khí huyết toàn thân sôi trào.
Hắn không nhìn thấy bên ngoài nhưng người bên ngoài có thể nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần, Triệu Đông Sơn liền thấy rõ ràng, đám hồn tu chung quanh không ngừng di động, không gian chung quanh Bạch Tiểu Thuần càng ngày càng nhỏ, có thể tưởng tượng, theo thời gian trôi qua, lực lượng trận pháp càng ngày càng mạnh cũng là thời điểm sát kiếp giáng lâm.
– Đây là trận gì!
Triệu Đông Sơn hít khí lạnh, tâm thần chấn động.
Chu Hoành cười lạnh không dứt, hắn di động theo trận pháp, cảm nhận lực lượng trong người bị trận pháp hút đi, đồng thời cũng chú ý tới Bạch Tiểu Thuần trong trận pháp, hắn cũng chú ý tới trận pháp này, nhìn thanh niên cầm la bàn liên tục gãy tay lên đó.
– Nhị hoàng tử phái kẻ này tới giúp đỡ ta, đích thật là đại năng ở phương diện trận pháp.
– Bạch Hạo a Bạch Hạo, chỉ sợ ngươi không có cơ hội biết người chân chính đối phó ngươi, ngoại trừ ta ra còn có Nhị hoàng tử, thậm chí việc này cũng được Đại hoàng tử ngầm thừa nhận, ngươi đắc tội không chỉ quyền quý, còn có… Hoàng tộc!
Lúc Chu Hoành cười lạnh, sắc mặt Bạch Tiểu Thuần trong trận pháp rất khó coi, thân thể của hắn liên tục sử dụng Hám Sơn Chàng và bộc phát tốc độ tới cực hạn lao thẳng về một hướng.
Trong tiếng oanh minh, trận pháp chấn động, Bạch Tiểu Thuần bị lực lượng cực lớn bắn ngược trở về, sắc mặt của hắn khó coi, hắn nhận ra đây là trận pháp phòng hộ, bản thân mình rất khó xuyên phá.
– Chắc chắn trận pháp này tập hợp lực lượng đám người bên ngoài.
Thân thể Bạch Tiểu Thuần biến mất, hắn xuyên thẳng qua pháp thuật và đao quang kiếm ảnh, hắn cảm giác được uy lực của những đao quang kiếm ảnh kia không ngừng tăng cường.
Sợ rằng không bao lâu uy lực của đao quang kiếm ảnh tiếp cận cấp Thiên Nhân, thậm chí còn đạt tới cấp bậc Thiên Nhân.
Bạch Tiểu Thuần hít sâu một hơi, hắn cũng khiếp sợ uy lực của trận pháp.
– Trận pháp này huyền diệu như thế, lại bố trí thế tốc độ nhanh như vậy… Bình thường trận pháp có uy lực càng cường đại thì tốc độ bố trí càng chậm chạp.
Bạch Tiểu Thuần nhíu mày, trong đầu nhớ lại tên thanh niên đứng cạnh Chu Hoành cầm lấy la bàn kia.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Vĩnh Hằng - Quyển 9 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 01/11/2019 11:29 (GMT+7) |