Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensex.moe (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Xin lỗi tình yêu » Phần 15

Xin lỗi tình yêu

Phần 15

Khi con người ta say xỉn thì họ mới chịu bộc lộ ra những điều mà hằng ngày họ tìm mọi cách dìm nó xuống nơi tận cùng sâu thẳm trong lòng mình. Không biết các bạn có thế không? Chứ thằng bạn thân của tôi thì có đấy. Sinh nhật nó, Uyển Văn đã dặn dò là không được uống quá hai chai, mà quái thật, cho tới tận bây giờ tôi vẫn không hiểu bằng cách nào mà em có thể biết được tôi uống bao nhiêu nữa, em đo còn chính xác hơn cả mấy anh cảnh sát giao thông đo nồng độ cồn mà tôi từng gặp.

Tưởng tượng thế này, em chỉ cần dùng cái khứu giác cực kỳ nhạy bén của mình, vừa thấy mặt tôi là em đã biết ngay tôi uống rượu, cái này cũng bình thường vì mỗi lần như vậy mặt tôi đều đỏ chót, còn bao nhiêu thì chỉ cần em ngửi ngửi người tôi là có thể phán ngay lập tức cùng với biên bản phạt. Diễn tả cho vui là thế này:

Hít….. hít….. hít…. hít….. bíp bíp bíp….. nhậu nhẹt tối ngày, tuần này cấm vận nhé anh yêu.

Hít….. hít….. hít…. hít….. bíp bíp bíp….. dặn hoài không nghe, tuần này cấm vận nhé anh yêu.

Hít….. hít….. hít…. hít….. bíp bíp bíp….. Ừ ! Uống ít thì tốt cho cái thân anh chứ cho ai, ngoan tối em thưởng

Mà thôi, hình như hơi lạc đề thì phải, đang nói chuyện sinh nhật thằng bạn mà. Coi như là dịp họp mặt anh em chơi bời một chút và tám chuyện trên trời dưới đất. Tôi chỉ khoái khoản chơi bời, không hẳn khoái nhậu nhẹt nhưng tụi nó khích tướng mãi, cũng phải làm vài chai, vừa uống vừa đếm vừa đếm vừa phá mồi, nếu hôm nào quá thì coi như trốn Uyển Văn luôn.

Hôm ấy nói chung là bá quan văn võ đều đủ, thằng nào thằng nấy cụng ly bôm bốp, thỉnh thoảng nhìn qua tôi canh thử tôi có phá mồi không. Xàm xàm bá láp một hồi, rượu vào lời ra, bắt đầu khóc tu tu, cũng quái thật, thằng đó ngày thường thích chọc cười người khác, nói chuyện vui đáo để nhưng hôm nay lại ôm mặt khóc một mình trước sự ngỡ ngàng của chúng tôi và cả quán. Say xỉn nên nó chỉ nói chữ được chữ mất, tóm lại là chuyện gia đình, hục hặc gì đó với ông anh thì phải, hình như là ông anh nó đòi ba má bán nhà làm đám cưới, mà theo thái độ của nó thì hình như tháng sau anh nó làm đám cưới rồi, cũng tội nó, nhà khó khăn, anh nó làm trong adidas, lương tháng sáu, bảy triệu gì đó, nó vừa học vừa làm tự lấy nuôi thân chứ không chơi bời lêu lỏng như tôi, nghĩ mà xấu hổ.

Mấy thằng bạn được dịp cũng ra sức nói hết những điều mà ngày thường cho vàng nó cũng không dám nói: Thằng thì buồn chuyện yêu đương, thằng thì chuyện nhà, thằng lo không biết sang năm lấy đâu tiền mà đóng tiền trường. Cứ thế, tụi nó tuông ra hết, tôi chỉ ngồi nghe câu được câu mất lâu lâu chậc lưỡi cảm thông chứ cũng không biết giúp gì hơn. Ngồi với tụi nó hơn 2 tiếng đồng hồ, 2 két bia đã khui sạch thì tôi vẫn đang nhâm nhi ly bia của chai thứ nhất. May mà tôi uống không giỏi, nếu giỏi thì chắc nãy giờ cũng nhảy dựng lên bàn thao thao bất tuyệt về cái tâm sự mà tôi đang mang trong lòng.

– Ê! Uống đi mày, phá mồi hoài !
– Thôi! Con Văn mà biết cạo đầu nó.
– Ừ! Chơi bài nào đi mày! Mà uống hết ly đi.

Sinh viên thời tôi là thế, nhậu nhẹt là phải có cây guitare cầm theo, tôi chỉ biết chơi vỏ vẽ nhưng mà tụi nó xỉn cả rồi, Vô Thường hay tôi chơi thì có khác gì nhau đâu, chơi nhạc Trịnh vậy, solo thôi, đệm hát chán phèo, lâu lâu có hơi men trợ lực tôi cũng riff như guitare điện rồi tưởng tượng mình giống Slash đang chơi godfather, hì hì.

Cất đàn, ngồi nhìn tụi bạn, đang nghiêng ngửa say sưa, thấy nhiều cái cũng hay. Tôi như một người quan sát đang chứng kiến những cung bậc cảm xúc ở những ngõ ngách sâu nhất trong tâm hồn một con người, chợt nghĩ thầm, con người có thật nhiều tâm sự, ai cũng thế, nhưng chỉ khi có chút hơi men thì họ mới có đủ dũng khí để nói ra với phần mở bài địa loại như: ”Không phải hôm nay sinh nhật ta tao mới nói đâu” hay “Hôm nay sinh nhật thằng Toàn mà tao nói chuyện của tao sợ tụi bây buồn, nhưng không nói tao tức lắm” v… v…

Đó có thể là điều tốt, khi họ được sống thật với chính những nỗi đau đang mang trong lòng mà không hề e ngại, cùng lắm ngày mai nếu có ai hỏi thì họ sẽ gãi gãi cái đầu, mặt giả vờ ngạc nhiên rồi đáp: ”Có không mày? Chắc hôm qua tao xỉn quá! Đừng để ý làm gì!”. Nhưng đôi khi nó cũng chẳng có gì hay ho cả, tụi bạn sau khi kể khổ thì bấy giờ mượn rượu khoe chiến tích, cua được em này em nọ, rau này hàng nọ, tôi chỉ cười, cũng chẳng tự hào gì để kể, day sang hỏi tôi.

– Mày có thêm con nào dự phòng chưa.

Tôi chẳng thích cái kiểu hỏi như thế này, xúc phạm Hạnh quá, im lặng cũng là một cách trả lời. Tôi ngồi im, ngồi nhìn bao quát, cái quán nhỏ trong một căn hẻm nhỏ với khách hàng chủ yếu là dân lao động phổ thông, phần lớn là người miền Trung nên giá cũng khá bèo, sinh viên chỉ cần có vậy. Mấy ông bàn kế bên cũng ngà ngà say, nói rặt giọng Trung. Chợt nhớ tới Hạnh, nhắn một tin cho em rồi ngồi thừ ra. Nước đá tan ra rồi, cô bé phục vụ cũng lờ tôi luôn, chắc thằng cha này phá mồi chứ uống gì nỗi! Hạnh nhắn lại, đọc tin nhắn tôi đoán em đang có chuyện buồn, hi vọng không phải là do tôi. Đâu đó thấp thoáng hình dáng lam lũ của một cô bán dạo đang kỳ kèo mời mọc khách mua giùm bịch trứng cút hay trái xoài. Một trái xoài chua giờ này cũng là một thứ hấp dẫn, ăn cho đỡ cay, tôi không biết giá, cứ đưa đại, vừa nhâm nhi ly bia lạt như trà đá vừa cắn một miếng xoài thế cũng có thể coi là một bữa sơn hào hải vị rồi. Tiệc tàn, tụi nó đòi đi tăng hai, tôi đánh vật với bốn chai bia cũng mệt lắm rồi, kiếu từ vậy.

Còn khá sớm, mới hơn 7h30, biết đi đâu đây, ghé lên nhà thờ Đức Bà chơi, mà khoan đã, rủ Hạnh đi cho có cặp. Tối nay Uyển Văn đi ăn tiệc với nhà, có rủ tôi nhưng thôi, ăn ở một quán bình dân vẫn hay hơn. Hạnh đang ngồi ở cái ghế đá trước cửa phòng chờ tôi, mặt em có vẻ không vui. Em ngồi tựa lưng vào ghế, mặt ngẩng lên trời thỉnh thoảng thở dài. Tôi tới ngồi bên cạnh mà em cũng không hề hay biết.

– Người đẹp hôm nay làm gì mà tâm trạng thế?
– Em lại bị đuổi việc!
– Sao vậy?
– Chắc dạy dở quá! Mai kiếm chỗ dạy mới thôi!

Hôm nay em buồn, thôi thì quan tâm em hơn một chút, ráng làm cho em vui, mai chở em tới mấy trung tâm tôi quen kiếm chỗ dạy cho em vậy, còn bây giờ dắt em đi chơi cho khuây khỏa. Đi lòng vòng quận nhất, gió mát thật, em ngồi sau ôm tôi chả thèm nói lời nào chỉ lặng lẽ tựa má vào vai, tôi nghe được cả những tiếng thở dài của em hòa cùng với những cơn gió nhẹ thoảng qua làm mái tóc em lất phất. Đường phố vẫn còn đông lắm, nhưng cũng chưa tới nỗi kẹt xe, vòng tay em siết chặt eo tôi, tôi nắm lấy tay em, đêm nay yên bình quá.

Ghé qua nhà thờ, tôi không theo đạo nào cả, nhưng cũng nên dừng lại bên đường ngắm tượng Đức Mẹ, mua một vài cây cá viên cho em ăn. Đêm Sài Gòn lành lạnh ăn một cây cá viên nóng hổi thì còn gì tuyệt vời bằng. Em đang ngồi trên yên xe, mặt cũng thoáng buồn, tội em thật ham làm quá. Mùi cá viên chiên thơm nức mũi, mua nhiều nhiều một chút, hi vọng ăn uống cũng là một biện pháp hữu hiệu làm cho con người ta vui trở lại

– Anh mua hết bao nhiêu ?
– Hai chục – thật ra là ba chục nhưng phải nói ít đi hi vọng em không xót tiền.
– Mắc dữ vậy! Một bịch cá viên mua trong siêu thị có mấy chục ngàn hà! Bữa nào anh muốn ăn em chiên cho!
– Có nhiêu đâu em!

Hạnh nhăn mặt, tôi khẽ nựng cằm em, tiết kiệm vừa phải thôi cưng! Mà đồ siêu thị sao ngon bằng được. Em cười nhìn dễ thương thật, chợt để ý em từ trên xuống dưới.

– Bộ đồ anh mua đâu sao em không mặc?
– Em để tết mặc!
– Trời đất!
– Em tiết kiệm giùm anh thôi.

Em nói xong nhe răng cười hì hì, tôi cũng cười. Gió đêm lạnh thật, không biết em có lạnh không nữa? Nắm tay em thật chặt, em lườm tôi một cái, rôi ôm chầm lấy tôi, ngã đầu lên vai tôi, tôi hôn lên trán em một cách nhẹ nhàng, đường phố vẫn tấp nập. Uyển Văn gọi, chán thật, lại sắp phải nói dối Hạnh nữa rồi.

– Chủ nhật tuần này qua nhà em ăn cơm!

– Có chuyện gì không em?

– Có qua không thì nói một tiếng? – em có vẻ giận rồi đây.

– Ừ! Mấy giờ vậy em?

– 6h tối!

– Có bàn tay em nhúng vào không đấy?

– Không biết! Mẹ em nói.

Vậy là tối chủ nhật tôi có lịch rồi, chắc không nhông nhổng đi cafe được, mà không biết bữa đó là ngày gì mà cô kêu tôi qua nữa, chắc có lẽ là vụ của tôi với Uyển Văn, mai gặp em sớm hỏi thử xem thế nào để biết đường mà nói chuyện. Thôi, tiếp tục quá trình xóa dâu vết vậy, mệt thật.

– Ai gọi vậy anh?

– Anh ba!

– Em hỏi vậy thôi! chứ em tin anh – Hạnh nói mà mặt em có vẻ buồn dù cho em đang cười gượng, tay em vẫn ôm tôi thật chặt.

Nhìn đồng hồ, 9h hơn rồi, chở Hạnh về thôi không phòng trọ đóng cửa thì phiền lắm. Em nhìn tôi, khẽ cúi đầu và nói nhỏ vào tai.

– Mình đi chỗ khác đi anh! Em chưa muốn về.
– Tính đi đâu đây?
– Chỗ nào cũng được, tùy anh!

Vậy là tôi chở em tới một nhà nghỉ, chiều em một chút.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Thông tin truyện
Tên truyện Xin lỗi tình yêu
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Tâm sự bạn đọc, Truyện sex ngoại tình, Truyện sex phá trinh, Truyện teen
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 29/12/2016 06:06 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Nguyệt Kiều sư nương - Tác giả Hoa Trâm Tử
Lão Chủ Tiệm Thân trúc thẳng tắp ru nhau nghiêng mình đung đưa cùng gió tuyết, đôi lúc níu vào nhau kẽo kẹt nỉ non, nhành lá xao động đùa bỡn. Từ phân đường đông nam mười bảy thoát ly khỏi khu vực ngoại môn không xa cũng chẳng mấy gần. Sau đó một nén hương đã thấy La Phong cước bộ chầm...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Bố chồng nàng dâu Truyện cổ trang
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 6 - Dịch giả Meode
Phát giác được thân thể của hắn biến hóa, Thích Phương có chút bối rối nói: Ngươi... ngươi nằm quá gần... Tống Thanh Thư mỉm cười, cũng không có nửa phần xấu hổ: Có chút lạnh lạnh rồi, nằm sát gần ngủ cho ấm áp. Thích Phương nghĩ thầm, khí trời này làm gì mà lạnh, biết rõ là đối...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện dâm hiệp Tuyển tập Cao thủ kiếm hiệp
Hành trình tuổi thơ
Bọn thằng Thông ngơ ngác nhìn nhau nhưng vẫn phải tiếp tục đá cho hết hiệp 1. Tú: Mày vào thay cho tao đi Đức, tao nản quá. Thằng Tú lắc đầu thở dài. Em: Có mỗi một trái thì làm cái cờ hó gì mà nản vậy. Tú: Nhưng ba thằng kia nó ăn ý quá. Đã thế kỹ thuật của thằng nào cũng gớm. Đại: Ừ...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện teen
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - https://go88apk.app/ - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba